Là một người mẹ có con sắp vào lớp 1, cũng như bao phụ huynh khác tôi vô cùng lo lắng, không biết cần chuẩn bị những gì cho con nhất là khi nghe những lời than phiền từ các chị hàng xóm về chương trình học bây giờ của tụi nhỏ.
“Mới học kỳ đầu của lớp 1 mà con đã phải học biết bao nhiêu là âm, là vần, còn phải đọc hiểu trơn tru cả một đoạn văn dài và trả lời câu hỏi đoạn văn vừa đọc, phải nghe - viết chính tả cho đúng rồi cả nối câu, điền tiếng cho thành câu có nghĩa… ”
“Con học cả ngày trên lớp vẫn không đủ thời gian, về nhà bố mẹ phải kèm cả buổi tối, có hôm đến tận 10h30 đêm, cả bố mẹ cả con đều mệt rã, thi nhau chạy đuối đơ mà vẫn chưa xong bài.”
“Con tiếp thu không nổi, bố mẹ áp lực sợ con không theo kịp chương trình lại quay sang la mắng con. Tối nào cũng thế, ngày nào cũng vậy, riết rồi con thì vừa sợ vừa nản, bố mẹ thì stress, trầm cảm theo luôn.”
“Có nhiều bố mẹ thấy học trên lớp, kèm buổi tối vẫn chưa đủ nên thứ 7, chủ nhật phải cho con đi học thêm. Con mới vừa mở mắt ra là học từ sáng đến tối, học cả tuần không có thời gian nghỉ, mãi rồi con cũng không biết được niềm vui tuổi thơ là gì…”
“Bắt con học hoài thì tội con mà không học thì con không biết, không theo kịp bạn bè, không theo kịp bài vở thì tội con hơn nữa. Phụ huynh và các con cứ mãi vật vã trong vòng tròn học hành không hồi kết, không biết làm sao cho đỡ nhọc hơn.”
Tôi nghe đến đây mà sợ toát cả mồ hôi, không biết đến lượt con mình sẽ như thế nào?